Thursday, November 17, 2011

Chuyện tình Leo


Đã bao giờ bạn gặp một người con gái đầy mơ mộng và nhạy cảm?
Đã bao giờ bạn gặp một người con gái lúc nào cũng như lơ lửng trên chín tầng mây?
Đã bao giờ bạn gặp một người con gái lúc nào cũng nhút nhát, hiền lành và luôn dịu dàng nhường nhịn cả với những cơn bực mình vô cớ?
Đó là người con gái đã từng yêu tôi.

 Tôi.
Cứng đầu cứng cổ. Coi trời bằng vung. Hay dạy đời người khác. Can đảm đến mức liều mạng. Tự hào đến độ kiêu căng. Nhưng là một thủ lĩnh tuyệt vời và đầy kiêu hãnh – tất cả những điều nhận xét của mọi người xung quanh, dù tốt dù xấu, tôi đều không phủ nhận. Đó hoàn toàn và tuyệt đối là TÔI.

[Vì tôi là Sư Tử.]

Em.
Tôi gặp em lần đầu vào một buổi chiều thu. Thoạt nhìn em chẳng có gì đặc biệt - mà từ trước đến giờ trong cái thế giới đầy xô bồ này, với tôi tất cả những gì không có chút đặc biệt thì luôn luôn mờ nhạt như sương khói, nhạt nhoà như hư vô, nhìn thoáng qua rồi quên, đêm về không buồn nhớ. Tuy nhiên nhìn kỹ mới thấy em đáng yêu biết chừng nào. Em có đôi mắt trong xanh như bầu trời mùa thu và cái nhìn ngây thơ cứ như chưa từng hiểu biết chút gì về cái hiện thực đầy phũ phàng và đấu tranh khốc liệt này. Nhìn em, tôi bất giác cảm thấy bình yên lạ lùng. Đến làm quen, tại sao không? Em ngước nhìn tôi, ngơ ngác. Trong đôi mắt đen láy ấy tôi thấy cả bầu trời.

Thời gian dần trôi, rồi rất tự nhiên tôi và em trở thành một cặp. Tôi – Sư Tử chúa, kẻ thống lĩnh. Em, cô gái nhỏ luôn ngoan ngoãn nghe lời. Tôi luôn là người quan trọng nhất trong em -  nhìn vào mắt em, tôi biết và tự hào về điều đó. Tôi hạnh phúc khi được nhìn vào đôi mắt trong veo, nghe giọng nói dịu dàng và được em xem làm chỗ dựa. Phải, em mong manh và mơ mộng lắm. Tôi yêu cái suy nghĩ rằng em sẽ không thể sống tốt nếu không có tôi luôn bên cạnh chở che, không có tôi luôn ở bên chỉ dạy.

Nhưng Sư Tử vẫn là Sư Tử thôi. Tôi đã quen với việc nổi cáu vu vơ và đắc ý khi thấy em vội vàng xin lỗi. Tôi thích mê cái cảm giác em luôn cần tôi không thể xa rời. Tôi đã quen với việc có một người con gái luôn kiên nhẫn nhắn tin dù không nhận được tin nhắn trả lời, trong lòng cười thầm khi nghĩ em luôn lo sợ bị tôi ruồng bỏ. Phải rồi, tôi năng động, tôi là trung tâm của đám đông, tôi luôn khát khao tỏa sáng. Tôi đã quen với việc cố ý làm em đau lòng bằng bao ghen tuông ngờ vực. Không dưới một lần tôi nói thẳng với em rằng, muốn yêu tôi em cần phải đấu tranh, muốn bên tôi em cần phải vượt qua bao đối thủ…Tính tự cao trong tôi luôn trỗi dậy mỗi lần em khuyên nhủ. Không bao giờ tôi sai, mà dù sai đi nữa tôi cũng không bao giờ thừa nhận. Dù sao, tất cả những điều tôi làm, cũng chỉ vì tôi yêu em! Vì tôi cần khẳng định với mình rằng, tôi luôn là người duy nhất mà em cần có trong cuộc đời này đến vậy.

Thế rồi một ngày tôi ngỡ ngàng nhận ra rằng em đã không còn thuộc về tôi như ngày nào nữa. Em không còn quyến luyến tôi, không còn nũng nịu bên tôi. Đôi khi ghé thăm, tôi chỉ thấy em lặng yên bên cửa sổ, ngồi nhìn xa xăm vào khoảng không tĩnh lặng, không hề hé môi. Đôi mắt em in những vì sao. Em khó chịu lảng tránh tôi. Sigh ~ điều này thì không thể tránh khỏi. Tôi đâu có quyền bắt em mãi mãi yêu thương mình, nhất là khi tính kiêu hãnh trong tôi quá lớn...Nhưng tôi vẫn không chấp nhận, từ lâu tôi đã quen thuộc với ý nghĩ em là của mình tôi, luôn dựa vào và không bao giờ dám xa rời tôi dù là trong suy nghĩ. Tôi ích kỷ. Tôi biết điều đó, nhưng em ơi, có tình yêu nào mà không ích kỷ?

[Và tôi đã làm sai]

Một ngày nọ, tôi cố ý cãi nhau với em về một chuyện nhỏ nhặt, nhấn mạnh hai chữ “chia tay”, chắc chắn rằng em sẽ lại nức nở xin tôi tha lỗi. Rồi tôi sẽ lại ôm em, hôn em thật dịu dàng như bao lần trước. Và, mọi thứ sẽ trở lại bình thường…Bởi vì em cần tôi.

Nhưng…

Đôi mắt em ngước lên nhìn tôi, vẫn trong veo như ngày nào, nhưng sao giọng em ráo hoảnh:
-Vâng.

Và con tim tôi choáng váng.

.....
.......
.........

Những ngày sau đó tôi sống trong giằng xé giữa lòng tự kiêu và tình yêu với người con gái ấy. Tôi không muốn nói lời xin lỗi, vì tôi không làm sai! Tại sao em không cần tôi như em lẽ ra phải cần? Tại sao em không là người níu kéo, dù em đã quá hiểu tính tôi là như vậy?

Tôi vẫn sống bình thường như tôi đã sống, tham gia nhiều hoạt động, gặp gỡ nhiều bạn bè, giao lưu với nhiều người khác. Với tôi, em là gì chứ? Chỉ là một cô gái nhút nhát có đôi mắt và nụ cười trong veo, có thể thôi. Một cô gái thoáng nhìn qua không có gì đặc biệt. Một cô gái mà một người như tôi sẽ gặp chỉ để mà quên.

Nhưng trong tiềm thức, tôi biết…
[Tôi nhớ em]

Sau những trận bóng đá, những cuộc nhậu tưng bừng, những lần họp câu lạc bộ, tôi thường lững thững đi bộ một mình qua con đường xưa, nơi tôi và em lần đầu đã gặp…

Con đường kia, trở lại, vẫn như xưa, chỉ có chàng Sư Tử năm xưa lại cô đơn mà đi về cùng đầy vơi nỗi nhớ… Có bao giờ trong giấc mộng, em chợt nhớ đến tôi?
Em về đâu…gió về đâu? Lá vàng rụng mùa thu có khóc?
[Như tôi đang khóc trong lòng vì em?]

Sư Tử, chúa tể của muôn loài, trung tâm của đám đông, luôn mạnh mẽ, ngoan cường và liều mạng. Nhưng hiếm ai biết rằng, Sư Tử cũng chẳng thể sống cô đơn một mình…

Tôi cần em quay lại. Tôi sẽ nói, nói rằng tôi yêu em, cần em biết nhường nào…Sức mạnh của tôi chỉ có khi được cảm nhận bình yên vì có em, vì biết rằng có một cô gái luôn cần tôi như một nơi nương tựa.



Đã mấy tháng trôi qua.

Liệu rằng gọi cho em, sẽ có người con trai khác nhấc máy?
Liệu rằng gọi cho em, em sẽ nhẹ nhàng cúp máy khi nhìn thấy số của tôi?

Thế nhưng tôi luôn hy vọng rằng sau này em và tôi, như những ngày xưa, lại cùng nhau ngôi ngắm bình minh bên khung cửa sổ mở rộng.

Vì em…là người con gái tôi yêu.
Người mà Sư Tử yêu bằng cả trái tim.

Tôi nhấc điện thoại. Chần chừ một lát và tay tôi bấm số.
Điện thoại reng.

Người ở đầu dây bên kia nhấc máy.
« Alô ? »
 
[17.11.2011]
P.C.

-Note by Smile: Trong tình yêu, ta cần nhiều hơn là sự cố chấp và kiêu hãnh. Tình yêu, không chỉ đơn thuần là sự đến và đi của cảm xúc, mà là một loạt những trải nghiệm. Câu chuyện này là một khoảng lặng tôi dành tặng cuộc đời. Kết thúc là một kết thúc mở để bạn tự viết tiếp, và tôi hy vọng đó sẽ là một kết thúc đẹp. -

Đố bạn người con gái mà Smile xây dựng trong bài viết này thuộc chòm sao nào ^^~
Và đây là câu trả lời: khi viết thì Smile nghĩ tới Song Ngư nhưng khi đọc lại Smile cảm giác người con gái này có thể là Cự Giải,Kim Ngưu hoặc Song Ngư ^_^. 2 cung này nhạy cảm nhất trong tình yêu mà heheh. Các sao hãy luôn trân trọng tình yêu của mình nhé

No comments:

Post a Comment